Lời sự Sống

Thân Thể, Hồn và Linh (PDF) PDF



Thân Thể, Hồn và Linh



Có phải con người chỉ có phần thân thể và phần hồn hay có cả thân thể, hồn và linh? Tôi tin rằng đây là một trong những câu hỏi căn bản nhất mà con người phải có câu trả lời đúng. Tôi cho rằng chủ đề về thân thể, hồn và linh là một trong những chủ đề quan trọng trong tạp chí này. Vì vậy, tôi mong muốn bạn cẩn thận lưu ý khi chúng ta xem qua Lời Chúa để tìm ra câu trả lời, không chỉ về chủ đề thân thể, hồn và linh nhưng còn có những câu hỏi không kém quan trọng liên quan đến nó.

1. Thân Thể, Hồn, Linh: phần nào đã chết trong ngày A-đam và Ê-va phạm tội?

Để bắt đầu tiếp cận với chủ đề về thân thể, hồn và linh, chúng ta cần phải trở về quyển sách đầu tiên của Kinh Thánh, đó là sách Sáng Thế Ký. Tại đây, sau khi Đức Chúa Trời dựng nên con người, Ngài đặt để một giới hạn trên loài người, cũng nêu rõ về sự hình phạt cho trường hợp vượt qua giới hạn đó:

Sáng Thế Ký 2:16-17
“Rồi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết.”

Giới hạn mà Đức Chúa Trời đặt để trên A-đam đó là ông không được phép ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác. Sự hình phạt cho sự vi phạm này đó là: “một mai [lưu ý: trong ngày đó] ngươi ăn chắc sẽ chết.” Có hai điều quan trọng cần phải lưu ý trong sự hình phạt này. Điều thứ nhất đó là nếu A-đam ăn trái cấm sự chết sẽ xuất hiện ngay lập tức, trong ngày đó. Điều thứ hai đó là điều này chắc chắn sẽ xảy ra. Cụm từ “ngươi chắc sẽ chết” nhấn mạnh đến sự chính xác về thực tế đó là sự chết chắc chắn 100% sẽ xảy ra trong ngày đó.

Từ Sáng Thế Ký 3:1-6, chúng ta đều biết thế nào Satan lừa dối A-đam và Ê-va vi phạm giới hạn duy nhất mà Đức Chúa Trời đặt để trên họ, và họ đã ăn trái cây cấm đó. Sau khi ăn trái cấm và theo lời Đức Chúa Trời phán với họ trong Sáng Thế Ký 2:17, họ sẽ chết ngay lập tức. Vấn đề ở đây đó là Sáng Thế Ký 5:5-6 chép về A-đam:

“Sau khi A-đam sanh Sết rồi, còn sống được tám trăm năm, sanh con trai con gái. Vậy, A-đam hưởng thọ được chín trăm ba mươi tuổi, rồi qua đời.”

Vì vậy, theo Kinh Thánh, A-đam tiếp tục có sự sống trong thân thể nhiều trăm năm sau khi ăn trái cây biết điều thiện và điều ác. Mặc khác, Đức Chúa Trời đã nói rằng, nếu ông ăn trái cây đó thì ông chắc sẽ 100% chết trong ngày đó. Vậy điều gì đã xảy ra trong ngày A-đam và Ê-va ăn trái cấm. Họ có chết như Đức Chúa Trời phán hay họ không chết? Ai sẽ giải quyết “vấn đề” này cho chúng ta? Tư tưởng của loài người, các lý thuyết, tôn giáo và truyền thống? Không! Chỉ có một người có thể cho chúng ta câu trả lời và điều đó không gì khác hơn là Lời của Đức Chúa Trời. Nếu bạn muốn để Lời Chúa đưa ra câu trả lời, bạn hãy để Kinh Thánh tự giải thích Kinh Thánh (tự giải thích).

Trong trường hợp này, vì Đức Chúa Trời không thể nói dối (Dân số 23:19) trong ngày mà A-đam và Ê-va ăn trái cây cấm họ thật sự đã chết. Thực tế chính ma quỷ, khi nó lừa dối Ê-va đã nói “ngươi sẽ không chết đâu.” Do đó, nếu họ không chết trong ngày đó, như Đức Chúa Trời đã nói, thì Satan đúng và Đức Chúa Trời sai, là điều hoàn toàn không thể. Tuy nhiên, đây chính là những gì mà có nhiều người đã dạy rằng “thật sự khi Đức Chúa Trời nói rằng họ sẽ chết, Ngài có ý muốn nói đến mầm móng của sự chết đã sinh ra.” Lời của Đức Chúa Trời không cần các loại phản biện như vậy. Thật sự, Lời Chúa không cần sự phản biện nào cả vì nó là lẽ thật và lẽ thật tự nó đứng vững. Trở lại chủ đề của chúng ta: VÌ ĐỨC CHÚA TRỜI PHÁN RẰNG HỌ MỘT MAI HỌ CHẮC SẼ CHẾT, HỌ THẬT SỰ ĐÃ CHẾT TRONG NGÀY ĐÓ. Tuy nhiên, vì họ vẫn tiếp tục sống trong thân thể ngay cả sau khi đã ăn trái cây biết điều thiện và điều ác, bằng chứng cho thấy họ phải sống một hình thức đời sống khác, thêm vào sự sống của thân thể, đã bị mất đi trong ngày họ ăn trái cấm và vì lý do này nó đã chết (sự biến mất của một hình thức sống).

Vì vậy, chúng ta phải tìm kiếm trong Kinh Thánh để xem loài người được dựng nên như thế nào và bao gồm những phần nào trong đó. Kiến thức về những điều tạo nên sự sống của loài người sẽ giúp chúng ta thấy điều gì đã mất trong ngày đó.

2. Thân thể, hồn và linh: phần thân thể và phần hồn

Nghiên cứu về con người đầu tiên được dựng nên, chúng ta hãy đến với Sáng Thế Ký 2:7.

“Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người”

Phần nào Đức Chúa Trời đã tạo nên loài người từ bụi đất? Phần thân thể. Đó là lý do tại sao những yếu tố trong cơ thể con người có thể được tìm thấy trong bụi đất. Vậy, một phần của con người đầu tiên đó là thân thể. Nhưng chúng ta hãy tiếp tục:

Sáng Thế Ký 2:7
“Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.[sanh linh nghĩa là hồn = chữ nephesh trong tiếng Do Thái].”

Chúng ta thấy Đức Chúa Trời tạo nên thân thể con người từ bụi đất. Tuy nhiên, thân thể này không có sự sống. Nó chỉ là hình thức, không có sự sống. Sau đó, Lời Chúa nói rằng Đức Chúa Trời “hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.” Vì vậy, chữ sanh linh hay là hồn có nghĩa gì? Hồn là yếu tố đem đến sự sống cho thân thể. Trong thực tế nhiều người không hiểu lẽ thật về Lời của Đức Chúa Trời tại điểm này, nên đã gây ra nhiều điều rối rắm. Tại đây Lời Chúa nói với chúng ta rằng chính ‘hồn’ là yếu tố đem đến sự sống cho thân thể. Không có hồn, thân thể sẽ chết. Linh hồn, sự sống của thân thể, sự sống của xác thịt ở đâu? Lời của Đức Chúa Trời một lần nữa rất rõ ràng:

Lê-vi-ký 17:11, 13-14
Vì sanh mạng [nephesh trong tiếng Do Thái] của xác thịt ở trong huyết; … Còn nếu ai, hoặc dân Y-sơ-ra-ên. hoặc kẻ khách kiều ngụ giữa họ, đi săn được một con thú hay là con chim ăn thịt được, thì phải đổ huyết nó ra, rồi lấy bụi đất lấp lại; vì sanh mạng [nephesh] của mọi xác thịt, ấy là huyết nó, trong huyết có sanh mạng. Bởi cớ ấy, ta đã phán cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi không nên ăn huyết của xác thịt nào; vì sanh mạng [nephesh] của mọi xác thịt, ấy là huyết nó”

Chúng ta thấy trong Sáng Thế Ký 2:7 chữ sanh mạng (hồn) [nephesh trong tiếng Do Thái] là yếu tố đem đến sự sống cho thân thể. Tại đây trong sách Lê-vi-ký chúng ta thấy “sự sống của mọi xác thịt ở trong máu.” Trong phân đoạn trên chữ “sự sống” là chữ dịch của tiếng Do Thái “nephesh” hay còn gọi là “hồn” trong Sáng Thế Ký 2:7 cũng như 471 lần trong 753 chỗ xuất hiện1. Vì vậy, “nephesh” hay hồn là gì? Theo Sáng Thế Ký 2:7, hồn là yếu tố đem sự sống đến cho thân thể. “Nephesh,” sự sống của thân thể, hay còn gọi là hồn ở đâu? Theo Lê-vi-ký 17:11-14, hồn ở trong máu: “Vì sự sống (nephesh, hồn) của xác thịt ở trong máu.” Làm thế nào hồn sống này, truyền từ đời này sang đời khác? Đó là qua máu. Đó là lý do tại sao Công Vụ 17:26 nói rằng:

“ Ngài đã làm cho muôn dân sanh ra bởi chỉ một người [MỘT DÒNG MÁU], và khiến ở khắp trên mặt đất”

Chữ “một người” [một dòng máu] trong phân đoạn này là máu của A-đam truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và thực tế đó chính là máu có ở trong tất cả chúng ta.

Thật sự, hồn không phải là thứ gì đó mà chỉ có con người mới có. Động vật cũng có hồn, nó ở trong máu. Mặc dầu phân đoạn trên của Lê-vi-ký cho chúng ta biết rằng sự sống của mọi loài xác thịt ở trong máu, chúng ta hãy đến với Sáng Thế Ký 1:20-21, 29-30 để cũng có thể thấy như vậy:

Sáng Thế Ký 1:20-21
“Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nước phải sanh các vật sống [nephesh, hồn] cho nhiều, và các loài chim phải bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời. Đức Chúa Trời dựng nên các loài cá lớn, các vật sống [nephesh, hồn] hay động nhờ nước mà sanh nhiều ra, tùy theo loại, và các loài chim hay bay, tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.”

Sáng Thế Ký 1:29-30
“Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi mọi thứ cỏ kết hột mọc khắp mặt đất, và các loài cây sanh quả có hột giống; ấy sẽ là đồ ăn cho các ngươi. Còn các loài thú ngoài đồng, các loài chim trên trời, và các động vật khác trên mặt đất, phàm giống nào có sự sống [nephesh, hồn] thì ta ban cho mọi thứ cỏ xanh đặng dùng làm đồ ăn; thì có như vậy.”

Vì vậy, không chỉ con người nhưng động vật cũng có mạng sống “nephesh,” “hồn.” Điều này không có gì bất thường cả, nếu chúng ta hiểu rằng ‘hồn sống’ là yếu tố đem đến sự sống cho thân thể. Khi bạn chết, thì không còn sự sống, không còn hồn. Điều này cũng xảy ra giống như vậy đối với động vật. Hồn đối với chúng cũng giống như của con người, đó là đem đến sự sống cho thân thể. Mặc dầu không mấy khó khăn để định nghĩa hồn trong Kinh Thánh, vấn đề xảy ra đó là khi chúng ta đọc Kinh Thánh với ý tưởng định trước rằng hồn là bất tử. Nếu hồn là bất tử, thì hồn của các loài động vật khác nhau cũng bất tử vì chúng có “nephesh” như loài người có. Hồn không phải là cái gì đó bất tử. Nó chỉ đem đến sự sống cho thân thể. Khi bạn không còn sự sống trong thân thể nữa, bạn không còn linh hồn.

Đến đây, chúng ta thấy Kinh Thánh cho biết rằng Đức Chúa Trời dựng nên thân thể con người từ bụi đất, và qua đó Ngài ban cho thân thể đó có sự sống, đó là hồn. Động vật cũng giống như vậy. Chúng cũng có thân thể và hồn. Tất cả mọi người trên thế giới, là tín hữu hay không phải tín hữu đều có thân thể và phần hồn. Vì vậy có thể kết luận rằng từ khi A-đam qua đời tuổi 930, sau khi ăn trái cây cấm ông đã không bị mất phần thân thể lẫn phần hồn. Vì phải có phần nào đó phải chết đi trong ngày đó, A-đam chắc hẳn phải có ít nhất một phần nữa đã chết khi ăn trái cấm. Vậy, chúng ta hãy tiếp tục tìm kiếm xem Kinh Thánh nói gì về điều đó.

3. Thân thể, hồn và linh: phần linh

Chúng ta hãy tiếp tục xem trong Sáng Thế Ký 1:26-27:

Sáng Thế Ký 1:26-27
“Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta …. Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ. ”

Theo phân đoạn này, Đức Chúa Trời dựng nên con người “giống như hình Ngài.” Đây là điểm rất quan trọng, một điểm chính, nếu chúng ta muốn hiểu không chỉ những gì đã xảy ra trong ngày A-đam và Ê-va ăn trái cây biết điều thiện và điều ác, mà còn hiểu những phân đoạn Kinh Thánh khác bị ảnh hưởng bởi những gì được nói ở đây. Đọc phân đoạn trên, câu hỏi cần phải được hỏi đó là ảnh tượng của Đức Chúa Trời là gì? Đức Chúa Trời trông giống như thế nào? Giăng 4:24 nói rằng:

"Đức Chúa Trời là Thần"

Đức Chúa Trời không phải là xác thịt nhưng là Thần [Linh]. Đó là hình ảnh của Ngài. Vì vậy, khi Lời Chúa chép rằng Đức Chúa Trời dựng nên loài người theo ảnh tượng của Ngài, có nghĩa là thêm vào phần thân thể và phần hồn đó là phần ảnh tượng của Đức Chúa Trời, đó là linh. Để hiểu đúng hơn về cách sử dụng cụm từ “trong ảnh tượng của Ngài” trong phân đoạn quan trọng trên, chúng ta hãy tra xem cụm từ này xuất hiện ở chỗ khác.

Sáng Thế Ký 5:1-3
“Đây là sách chép dòng dõi của A-đam. Ngày mà Đức Chúa Trời dựng nên loài người, thì Ngài làm nên loài người giống như Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ, ban phước cho họ, và trong ngày đã dựng nên, đặt tên là người. Vả, A-đam được một trăm ba mươi tuổi, sanh một con trai giống như hình tượng mình, đặt tên là Sết.”

Phân đoạn này nói rằng A-đam sanh một con trai “giống như hình tượng mình.” Điều này có nghĩa là gì? Nó có nghĩa là A-đam như thế nào, thì con của ông cũng như vậy, ví dụ A-đam có tay thì Sết cũng có tay, A-đam có chân thì Sết cũng có chân. Như A-đam có thân thể và phần hồn thì Sết cũng có thân thể và hồn. Cũng như vậy, khi Lời Chúa nói Đức Chúa Trời dựng nên loài người “theo hình tượng Ngài,” “giống như Đức Chúa Trời,” điều này có nghĩa là Đức Chúa Trời thể nào thì A-đam thể ấy. Đức Chúa Trời không có xác thịt. Ngài không có chân, tay, đầu. Ngài là thần linh. Vậy, vì Đức Chúa Trời có phần linh nên A-đam cũng có phần linh. Một người có thể hỏi tại sao Đức Chúa Trời dựng nên A-đam ngoài thân thể còn có hồn và linh? Lý do đơn giản đó là nếu không có phần linh thì A-đam không thể tương giao với Đức Chúa Trời là thần linh. Đức Chúa Trời là thần linh không thể tương giao với thân thể và linh hồn. Các phần đó hoàn toàn khác nhau. Hãy xem, bạn không thể nhận những tin từ đài phát thanh trừ khi bạn có máy thu sóng radio. Bạn có thể có máy giặt. Nhưng máy giặt không giúp bạn nhận tín hiệu từ trạm phát sóng radio. Bạn cần máy thu sóng radio. Cũng tương tự, Đức Chúa Trời là thần linh và để tương giao với Ngài, bạn phải có thần linh. Thân thể và phần hồn đủ để ngũ giác hoạt động. Nhưng khi đến với những điều của Đức Chúa Trời, bạn cần thần linh. Lẽ thật này cũng được giải thích trong 1 Cô-rinh-tô 2:14:

“Vả, người có tánh xác thịt [psuchikos trong tiếng Hy-lạp] không nhận được những sự thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời; bởi chưng người đó coi sự ấy như là sự rồ dại, và không có thể hiểu được, vì phải xem xét cách thiêng liêng.”

Trong phân đoạn này, chữ “xác thịt” là tính từ trong tiếng Hy-lạp "psuchikos", xuất phát từ danh từ "psuchi" có nghĩa là hồn. Vậy, psuchikos có nghĩa là “một người có hồn”, một người có thân thể và phần hồn mà thôi2. Theo phân đoạn trên, một người chỉ có thân thể và hồn thì “không thể nhận lãnh những sự thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời.” Cũng như đã nói ở trên để nhận lãnh “những sự thuộc về thánh linh của Đức Chúa Trời,” để tương giao với Chúa, bạn cần máy thu phù hợp đó là..linh. Đó là lý do tại sao đoạn văn nói là: “người đó [người có thân thể và hồn] không thể hiểu được vì phải xem cách thiêng liêng.” Con người với phần thân thể và linh hồn không thể nào hiểu được những sự thuộc về Đức Chúa Trời vì lý do đơn giản đó là những điều đó phải gắn liền với thần linh “theo cách thiêng liêng,” và vì họ thiếu thần linh nên họ không biết những điều đó.

Tóm lại những gì đã viết ở trên, A-đam có thân thể, được dựng nên từ bụi đất, phần hồn đem đến sự sống cho thân thể và phần linh để tương giao với Đức Chúa Trời. A-đam có thân thể, hồn và linh. Nếu đã như vậy thì không còn câu hỏi nào về điều gì đã xảy ra cho A-đam và Ê-va sau khi họ ăn trái cây biết điều thiện và điều ác. Đức Chúa Trời đã cảnh báo họ rằng nếu họ ăn, họ sẽ chết trong ngày đó. Hãy luôn nhớ, sự chết có nghĩa là sự vắng mặt của một hình thức sống, chúng ta có thể thấy phần nào đã chết trong ngày đó. A-đam có thân thể, hồn và linh và phần thân thể đã chết nhiều năm sau ngày ông ăn trái cấm. Vì nếu không có hồn thì thân thể không có sự sống, A-đam vẫn có thân thể và hồn còn sống sau khi ăn trái cấm. Mặc khác, vì Đức Chúa Trời luôn luôn đúng trong mọi điều Ngài phán dạy, điều gì đó phải chết trong họ phạm tội. Vì A-đam có thân thể, hồn và linh trước khi ăn trái cấm và như chúng ta thấy ông vẫn tiếp tục sống sau khi ăn, điều đã mất trong ngày đó chính là phần linh mà Đức Chúa Trời đã phú cho con người. Ông vẫn tiếp tục có thân thể và hồn nhưng không còn linh nữa. Phần linh đã lìa khỏi ông và đây là sự chết đối với ông vì linh, là một hình thức sống ông đã có trước khi ăn trái cấm, bây giờ không còn nữa.

Bạn thấy đó, Kinh Thánh đã giải quyết mọi thứ rõ ràng khi bạn để Kinh Thánh tự giải thích chính mình. Thật sự chính sự mất đi thần linh này đã được phục hồi lại trong ngày Lễ Ngũ Tuần, khi Đức Thánh Linh giáng xuống, vì vậy ngày nay sau khi tin Chúa Giê-xu Christ bạn có lại thân thể, hồn và linh. Đó là lý do tại sao Phao-lô nói trong 1 Tê-sa-lô-nia 5:23:

“Nguyền xin chính Đức Chúa Trời bình an khiến anh em nên thánh trọn vẹn, và nguyền xin tâm thần, linh hồn, và thân thể của anh em đều được giữ vẹn, không chỗ trách được, khi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta đến!”

Chúng ta bây giờ, sau khi tin nhận Chúa Giê-xu Christ và sự phục sinh của Ngài, và nhận lãnh ơn tứ của Đức Thánh Linh, chúng ta không chỉ là thân thể và hồn nữa nhưng thân thể, hồn và linh.

Anastasios Kioulachoglou

 



Chú Thích

1. Con số này từ trong bản dịch Kinh Thánh Tiếng Anh

2. Cũng chính từ, phuchicos (hồn con người, người có thân thể và phần hồn) được sử dụng trong 1 Cô-rinh-tô 15:44, 46, Gia-cơ 3:15 và Giu-đa 19.